Xuất kiếm ắt có hướng đi, chỉ vào đâu sẽ chém vào đó.
Điều Quý Ưu cảm nhận được trong rừng chính là mấy lần kiếm ý đều nhắm thẳng Thiên Kiếm Phong, sát khí vô cùng nồng đậm.
Lời vừa dứt, tay Tề Chính Dương chợt dừng lại.
Động tác lau kiếm của hắn luôn nhẹ nhàng, chưa từng chạm vào lưỡi kiếm sắc bén, nhưng lúc này tấm da hươu trong tay lại bị cắt ra một vết rách.




