Hạ Linh Xuyên đã hiểu ra: “Vậy nên quý tộc Bối Gia Quốc trộm di thuế của ngươi cũng là vì mục đích này sao?”
Hồng Chu Chu hừ một tiếng.
Thì ra là vậy, thảo nào Thần Cốt Hạng Liên cũng để mắt đến bảo vật này. Nó kén ăn, không phải vật tốt thì không nuốt. Hạ Linh Xuyên lại hỏi: “Ta nhớ nơi này của ngươi vốn có năm bộ di thuế, sao giờ chỉ còn bốn?”
Chu Nhị Nương vốn có sáu bộ di thuế, là gia tài tích lũy từ thời thượng cổ đến nay, bị người Bối Gia Quốc trộm mất một bộ, vậy cũng phải còn năm. Nhưng hắn vừa đếm qua, chỉ còn bốn.




