Trên đời này làm gì có sự chuẩn bị vẹn toàn nào, cái phù hợp nhất ngay lúc này chính là cái tốt nhất.
Hắn liên tục thúc giục Linh Quang nâng cao nhiệt độ lò, nếu không ngô kim căn bản không thể nóng chảy. Cũng may cái bảo lô trong tay Linh Quang rất mạnh mẽ, hơn nữa một số đan dược đặc biệt thực ra còn phải thêm kim loại và các loại gỗ cứng khó cháy, nếu không lò dược thông thường chỉ có thể gia nhiệt đến bốn năm trăm độ, ngay cả sắt cũng không luyện hóa được.
Đan lô không ngừng tăng nhiệt, Linh Quang cũng chẳng biết cực hạn của nó ở đâu, càng thêm cẩn trọng. May mà lúc này ngô kim khó nóng chảy nhất cũng bắt đầu mềm ra, Linh Quang cẩn thận điều khiển nhiệt độ lò, Hạ Linh Xuyên liền từ trong lòng lấy ra một bộ khuôn đúc: “Đổ vào đây.”
Linh Quang không dám nói lời nào, ánh mắt rõ ràng đang hỏi: “Từ đâu mà có?”




