Câu kế tiếp, hắn hạ giọng nói: “Nếu không, đêm nay chúng ta phải chạy trốn thôi!”
Đương nhiên Hạ Thuần Hoa bên cạnh vẫn nghe thấy, liền đưa tay ôm trán.
Linh Quang cũng biết sự việc trọng đại, bèn nhảy đến bên cạnh con bò.
Miệng con vật này sùi bọt xanh, bốn vó vẫn không ngừng giãy giụa. Linh Quang vạch mắt con bò ra xem xét: “Tơ máu trong mắt đã tan bớt. Xem ra sau khi qua tay hai người, ảnh hưởng của thuốc đối với nó đã giảm đi rõ rệt. Đây là chuyện tốt. Ừm, rút chút máu ra xem sao.”




