Quái điểu vừa kêu rên, vừa vỗ cánh, toan lướt đến đỉnh núi đối diện.
Lúc này tiếng vó ngựa vang lên, dưới đường núi xông lên hơn mười kỵ binh, chính là tùy tùng của Kha Kế Hải đã đến nơi.
Kha Kế Hải đại hỉ: “Đừng để nó chạy thoát!” Nói xong lại giương cung.
Nhưng đúng lúc này, Hạch Đào Chu không thể chịu nổi chân hỏa thiêu đốt nữa, một tiếng “tách” liền co lại thành quả cầu nhỏ ban đầu.




