Nguyên Thần nghiến răng, vẫn quyết định quay về tìm Ngọc Hoành.
"Lời của Âm Nguyệt đạo hữu thật khiến người ta phải suy ngẫm. Bần đạo xem ra chỉ còn cách tự phế Âm Dương đại đạo, nhưng nơi này thiên địa nguyên khí hỗn loạn, không thích hợp để bần đạo tự phế đại đạo huyền công. Do đó bần đạo muốn quay về động phủ của mình để tán công, không biết đạo hữu có hứng thú cùng bần đạo về đó làm khách một chuyến chăng?" Nguyên Thần thầm hiểu, mình mà tay không quay về nhận lỗi với lão đạo cô Ngọc Hoành kia, với tính khí của lão đạo cô, e rằng y sẽ phải chịu không ít khổ cực, mà chưa chắc lão đạo cô đó đã chịu thu nhận y.
Chẳng bằng thuận đường dâng một món tặng phẩm.
Âm Nguyệt này cũng là một biến số, giao ả cho Ngọc Hoành, đủ thấy thành tâm của y, tiện thể còn có thể bớt đi một tai họa.