Dưới ánh sao tĩnh mịch, một góc thành.
Vương Tiểu Nhị dập tắt đuốc, ngồi xổm xuống bên cạnh Hứa Khinh Chu, mượn ánh sao lờ mờ, nhìn khuôn mặt quen thuộc kia, hỏi:
"Hứa ca, một năm nay huynh đi đâu vậy, ta tìm khắp thành này cũng không thấy huynh, còn tưởng huynh~"
Nhìn hán tử chất phác khờ khạo này, Hứa Khinh Chu mím môi cười nói: "Sao, tưởng ta chết rồi?"