“Ta bảo ngươi sờ mèo con, ai, ai cho phép ngươi sờ chỗ đó?!” Hứa Thanh Nghi mặt ngọc đỏ bừng, vẻ mặt giận dữ nói.
Kẻ này trước kia cũng luôn thích chiếm tiện nghi của mình, nhưng ít ra cũng sẽ che đậy một chút, nay giữa chốn đông người lại công khai làm vậy, thật sự càng ngày càng quá đáng!
Trần Mặc hùng hồn nói: “Ta nói rất rõ ràng, mèo là mèo, còn 'mi' là 'mi', ngươi không thể chỉ mèo mà gọi là mi được.”
“Ngươi!” Hứa Thanh Nghi tức đến cực điểm.