Một hạt sáng bay lơ lửng đến đỉnh đầu Trần Lâm.
Thấy những sinh vật khác đều không né tránh, hắn cũng chỉ trơ mắt nhìn, mặc cho hạt sáng chui vào giữa ấn đường.
Sau đó, một bức tranh hiện ra trong đầu hắn.
Trong bức tranh là một mảnh hư không vô tận, u tối mà sâu thẳm. Trong hư không, một vật thể hình rắn khổng lồ, không biết dài bao nhiêu, đang chậm rãi ngọ nguậy.