Trong lòng Thịnh Nguyên Dao cũng có vài phần ngưng trọng: "Ta cũng không phải là chủ lực gì, bất quá chỉ là gõ mõ phụ họa. Có ta hay không, cũng không thay đổi được kết cục của chuyện này, hắn đến mức nhỏ mọn như vậy sao?"
"Khó nói... lòng trời khó đoán."
"Chuyện đã làm rồi, ta phải làm sao để tiếp tục hát tốt vở kịch này?"
Thịnh Thanh Phong lại do dự một chút: "Ngày mai thấy ai không vừa mắt, ra đường đánh người đi. Tốt nhất là có thể bị kết tội, để hắn tước đoạt chức quan thực thụ của ngươi, ngược lại để hắn xả giận, là chuyện tốt đó."