Nếu không thể kịp thời áp chế, chẳng mấy chốc sẽ đánh mất lý trí.
Sự căm hận trong lòng Ân Hồng không thể kìm nén được nữa, hắn tăng tốc đến trước phòng phục hỏa, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Dương Hợp trong phòng, âm khí vừa mới ổn định lại suýt chút nữa bùng nổ.
Dương Hợp ngồi xếp bằng, vững như chuông, khóe miệng lộ ra một nụ cười như có như không.
Toàn thân hắn được một lớp vảy giáp bao phủ, vết bỏng không để lại bất kỳ dấu vết nào, trái lại, mặt đất và tường vách lại vì mất nước mà khô nứt.




