Cả ba người Tô Tín, Giang Hàn, Lôi Tinh đều bình tĩnh nhìn Bá Đào.
“Trong Đại Thiên Đạo Giới, thứ trân quý nhất tự nhiên là kính tượng do Mặc Vân Thần Vương để lại, nhưng ngoài ra cũng còn một vài cơ duyên khác, ví như… Thần Điện Truyền Thừa Lệnh.” Bá Đào trịnh trọng nói.
“Thần Điện Truyền Thừa Lệnh?” Tô Tín nghi hoặc.