"Ngọa tào, ngươi đừng! Ngươi đừng như vậy!" Đột nhiên, tiếng gầm gừ mang theo sự kinh hoàng của một nam nhân vang lên trong nhà xưởng tĩnh mịch.
Động tác trên tay Lâm Thâm khựng lại, hắn đem toàn bộ đồ vật vừa lấy ra trút ngược trở lại vào túi ni lông, cẩn thận đậy nắp rồi vội vã lao đến cửa nhà kho.
Trong bóng tối, hắn miễn cưỡng nhìn thấy một nam nhân mặc áo khoác da, vừa vỗ vỗ cánh tay mình, vừa luống cuống liên tục lùi về phía sau.
Còn theo sát phía sau hắn là một nữ nhân, một tay ôm chiếc ô, tay kia dang rộng đi theo sau nam nhân, tựa như một hài tử cố chấp đòi được ôm ấp.




