Tuy Ngô Trí Viễn nói những lời này xuất phát từ một lập trường hoàn toàn khác, nhưng Lâm Thâm có thể hiểu được nỗi lo lắng của hắn vào lúc này, chỉ là những hành vi cử chỉ trước đó của hắn đã khiến những người trước mắt mất hết kiên nhẫn để giao tiếp và lắng nghe hắn.
Mà Ngô Trí Viễn tuy nói năng khó nghe, nhưng ít nhiều cũng chỉ là kẻ ngoài mạnh trong yếu, khi gặp phải người có thái độ cứng rắn hơn, nhận ra mình không bằng được thì sẽ dần dần mềm mỏng lại.
Hắn đã đưa ra lựa chọn mà hắn cho là tương đối đúng đắn, cũng giống như lời hai người ngoài cửa đã nói lúc đó, rằng hắn sẽ cố hết sức để bảo đảm an toàn cho những người bị hắn đưa vào đây.
Chỉ có điều, như Trần Dật Thần đã nói, Ngô Trí Viễn không thể nào hiểu được.




