So với mùi hương nồng nặc trong phòng, khi bước ra ngoài Lâm Thâm thậm chí còn cảm thấy không khí trở nên trong lành hơn.
Hắn bất giác hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, trong tầm mắt thấy Hàn Chấn Vũ đang đứng ở cửa nhìn mình chằm chằm.
Thấy Lâm Thâm nhìn sang, Hàn Chấn Vũ mặt không đổi sắc, khẽ cúi người nói: "Tiên sinh khi xuống dưới, có thể nói với vị tiên sinh kế tiếp không cần vội, cứ đợi cát trong đồng hồ cát chảy hết rồi hãy đến."
Lâm Thâm đáp khẽ một tiếng, siết chặt họa cụ trong tay rồi bước ra khỏi hành lang.




