Đêm đã khuya, thỉnh thoảng mới có tiếng côn trùng kêu, cả tòa nhà lớn chìm trong tĩnh lặng.
Phó Văn Uyển ngồi trở lại mép giường, một tay cầm mảnh vỡ gương, tay kia nắm ba chiếc đinh dài, chậm rãi kể lại:
"Chiếc gương này là do một người đàn ông mang đến, hình như hôm đó trời nắng rất to, nhưng gã lại mặc kín mít, khoác một chiếc áo gió dài thùng thình, chân đi ủng đen cao cổ, mũ và khăn che gần hết mặt, còn đeo kính và găng tay da."
"Dáng vẻ của gã thật sự rất kỳ lạ, nhưng phụ thân ta tiếp không ít khách khứa quái dị, nên lúc đó không ai để ý đến chuyện này."




