“Tu vi của ngươi quá kém.”
Diệp Bất Phàm lắc đầu, thu lại đan dược, bàn tay đặt lên thân thể đầy đặn của Bạch Hồ Tiên, thi triển 《Bổ Thân Thuật》 để giải độc cho nàng.
Một lát sau, da của Bạch Hồ Tiên đã trở lại vẻ trắng nõn bình thường.
Bạch Hồ Tiên mơ màng tỉnh lại, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay trên ngực mình, vừa thẹn vừa giận: “Ta sắp chết đến nơi mà ngươi còn chiếm tiện nghi của tỷ tỷ?”




