[Dịch] Người Đến Tuổi Già, Tuyệt Mỹ Ma Nữ Lấy Ta Làm Lô Đỉnh!

/

Chương 63: Một đêm bạo phú! Đại thổ hào trong Lưu Vân Thành! (1)

Chương 63: Một đêm bạo phú! Đại thổ hào trong Lưu Vân Thành! (1)

[Dịch] Người Đến Tuổi Già, Tuyệt Mỹ Ma Nữ Lấy Ta Làm Lô Đỉnh!

Phì Miêu Cảnh Trưởng

5.090 chữ

06-09-2025

Để thoát thân, hắn đành phải dùng khôi lỗi thay thế, thu hút sự chú ý của đại kiếm tu kia.

Khôi lỗi là do Chu Vương Thần luyện chế ra. Thuở ấy Chu Vương Thần vừa mới luyện chế không lâu, hẳn là không mấy ai từng thấy.

Điều duy nhất khiến Diệp Bất Phàm lo lắng chính là dấu vết linh thức còn sót lại trên khôi lỗi.

Khí tức pháp lực có thể biến hóa, nhưng linh thức lại không thể.

"Lão quái vật kia có lẽ sẽ dùng dấu ấn linh thức để truy tung ngược lại, nhưng ta có Tạo Súc Thuật, hẳn là có thể ngăn cách."

Diệp Bất Phàm nhíu mày thành chữ xuyên: "Sau này, e rằng không thể dùng linh thức trước mặt lão quái vật kia nữa rồi."

Suy nghĩ một lát, Diệp Bất Phàm vẫn định ở lại Lưu Vân Thành ẩn mình một thời gian.

Một là để vơ vét linh dược, luyện đan nâng cao tu vi, còn phải tìm kiếm bí thuật tăng tỷ lệ vẽ bùa.

Hai là để tránh sự điều tra của Kiếm Hạc chân nhân, con đường thông đến Thiên Ma Giáo mười phần thì có đến tám chín phần đã giăng đầy tai mắt của lão quái vật kia, Lưu Vân Thành nơi người qua lại tấp nập ngược lại an toàn hơn.

Cuối cùng, Diệp Bất Phàm còn phải cân nhắc vấn đề nhiệm vụ của Thiên Ma Giáo.

Dù sao thì sáu người cùng làm nhiệm vụ.

Kết quả năm người đều chết, hắn, kẻ có tu vi thấp nhất, lại sống sót.

"Đột phá Kim Đan, thậm chí Nguyên Anh, bất cứ ai hay việc gì cũng sẽ không uy hiếp được ta."

Ánh mắt Diệp Bất Phàm càng thêm kiên định.

Trong giới tu tiên đầy rẫy lừa lọc, nguy cơ trùng trùng này, chút tu vi này quả thực không có cảm giác an toàn.

Chưa nói đến Kiếm Hạc chân nhân, mục đích thu nhận đệ tử của sư tôn, vị Nguyên Anh đệ nhất Triệu Quốc này, vẫn chưa rõ ràng, tựa như một thanh đao treo lơ lửng trên đầu hắn.

Trời biết khi nào sẽ chém xuống.

"Trước tiên cứ kiểm kê chiến lợi phẩm đã."

Diệp Bất Phàm nhanh chóng bố trí cấm chế cách ly khí tức trong phòng.

Sau đó từ trên người lôi ra một đống túi trữ vật.

Trận chiến này hắn tổn thất không nhỏ, Kim Minh Chung, Hám Thiên Chùy đoạt được từ Lệ Khuê, cùng phi kiếm của Lục La đều đã hỏng hoàn toàn.

Còn mất ba tấm Phong Lôi phù.

Nhưng thu hoạch còn lớn hơn, tổng cộng mười bảy cái túi trữ vật!

Trước tiên, hắn đổ hết đồ vật trong túi trữ vật của Tiểu Kiếm Tiên ra, hà quang rực rỡ bốc lên.

Gần nửa căn phòng lập tức bị một đống lớn đồ vật chất đầy.

"Vân Lôi Kiếm!"

Diệp Bất Phàm cầm lên một thanh phi kiếm có vân sét, cầm vào tay lạnh buốt, tựa như cửu thiên hàn thiết, chỉ cần nắm chặt, hắn đã cảm nhận được lôi đình bạo ngược ẩn chứa bên trong phi kiếm.

Sau đó tìm ra một mảnh pháp khí vỡ, Vân Lôi Kiếm vung lên, dễ dàng cắt đứt.

Vết cắt cháy đen một mảng.

"Uy lực thật mạnh!"

Hắn hít một hơi, mắt sáng rực, trực tiếp xóa bỏ dấu ấn linh thức của Tiểu Kiếm Tiên trên đó, rồi thu vào túi trữ vật.

"Có được thanh kiếm này, chiến lực của ta mới được xem là đỉnh cao Trúc Cơ."

Tại buổi đấu giá, một đám thiên kiêu đều thèm muốn vật này, giá trị mười tám vạn linh thạch!

Ngoài Vân Lôi Kiếm ra.

Còn có hơn mười bản bí tịch, đều là chính đạo pháp thuật của Thượng Thanh Cung.

Hiện tại thực lực của Diệp Bất Phàm cực mạnh, pháp thuật thông thường không có mấy tác dụng gia tăng thực lực cho hắn.

"Ngược lại có thể dùng để ngụy trang thành đệ tử Thượng Thanh Cung, hoặc Tiểu Kiếm Tiên."

Diệp Bất Phàm không thất vọng, thân phận Trương Tam quá giả rồi, hắn cần một vỏ bọc có "thân phận rõ ràng" như Tiểu Kiếm Tiên.

Xảy ra chuyện gì cứ để gã gánh tội!

"Thượng Thanh Diệu Chân Kiếm Điển?"

Diệp Bất Phàm chợt ngưng mắt, cầm lên một quyển sách cổ.

Đây lại là trấn phái kiếm điển của Thượng Thanh Cung!

Mặc dù chỉ có phần Trúc Cơ.

Nhưng giá trị tuyệt đối vượt xa tưởng tượng.

Phải biết rằng, Thượng Thanh Cung chính là nhờ kiếm đạo mà uy chấn thiên hạ, nhờ đó ngồi vững ngôi vị đứng đầu trong năm đại tiên môn chính đạo!

Diệp Bất Phàm nhanh chóng lật xem, càng xem mắt càng nóng.

"Chuyển hóa pháp lực thành kiếm đan, kiếm đan ẩn chứa pháp lực kiếm đạo thuần túy, cất giấu trong một trăm lẻ tám khiếu huyệt, kiếm đan càng mạnh, pháp lực kiếm đạo càng mạnh, có thể tăng tỷ lệ lĩnh ngộ kiếm thế."

Diệp Bất Phàm mắt phát sáng, cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân tốc độ và lực công kích của Tiểu Kiếm Tiên lại biến thái đến vậy.

Pháp khí phòng ngự đỉnh cấp cũng có thể phá nát.

Kiếm đan bố trí khắp toàn thân, vậy chẳng khác nào cả người hắn chính là một thanh kiếm!

Lực xuyên thấu và tốc độ sao có thể không mạnh?

Nếu không phải pháp lực của đối phương đã tiêu hao quá nhiều, khả năng Diệp Bất Phàm đánh bại được gã là rất nhỏ.

Còn công pháp của hắn, mạnh ở chỗ hùng hậu và bá đạo, uy lực còn mạnh hơn kiếm điển.

Hắn không bằng Tiểu Kiếm Tiên, thuần túy là vì tu vi thấp hơn đối phương quá nhiều.

Thiên Sát Chân Ma Công cũng có khuyết điểm.

Đó chính là lực xuyên thấu không đủ, cũng không gia tăng tốc độ, nói trắng ra chính là sự khác biệt giữa búa tạ và cây đinh.

Tốc độ của Kiếm Hạc chân nhân nhanh như vậy, phần lớn là nhờ công pháp này.

"Kiếm điển này vừa vặn bù đắp khuyết điểm của ta về lực xuyên thấu và tốc độ, nếu như tu luyện thành công, công có thể trong nháy mắt phá vỡ phòng ngự của địch, thủ... tốc độ chạy trốn e rằng tu sĩ Giả Đan cũng không đuổi kịp."

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!