Tất cả ký ức hoàn toàn biến mất.
Diệp Bất Phàm như quay về làm người phàm, tốt nghiệp, đi làm.
Mới bước vào xã hội, hăng hái ngút trời, mệnh của ta do ta không do trời, thế nhưng cuộc sống đi làm về nhà như một cỗ máy, bị ông chủ mắng chửi, dần dần bào mòn đi góc cạnh, dập tắt đi khí phách thiếu niên của hắn.
Ba mươi mấy tuổi, vẫn cô đơn một mình, nhìn bạn bè cùng trang lứa cưới vợ sinh con, trong mắt chỉ có sự ngưỡng mộ và cả sự mờ mịt về tương lai.




