Lại nửa tháng nữa trôi qua.
Bên trong Thanh Vận Viện.
Diệp Bất Phàm ngồi ngay ngắn bên bàn đá, sau lưng là một cây hòe sừng sững, tán cây rợp bóng che đi ánh nắng.
“Lý phù sư sống thật thong dong tự tại, tránh xa tranh chấp của yêu tộc, thật khiến thiếp thân ngưỡng mộ.”