Gió lạnh gào thét, tuyết lớn phủ kín mặt đất.
Một lão giả y phục rách rưới nằm giữa nền tuyết, thân thể bị tuyết trắng vùi lấp.
Tô Trần chỉ cảm thấy giờ phút này hắn chẳng còn chút sức lực nào.
Hắn đói lắm, đã chẳng biết bao lâu rồi chưa được ăn gì... Chỉ nhớ rằng suốt chặng đường này, không ăn đất thì cũng gặm vỏ cây, đến cuối cùng ngay cả vỏ cây cũng không còn để gặm.




