Trần Tâm còn chưa nói dứt lời đã thấy sắc mặt Ninh Phàm đen như đít nồi! Dương Thiên Chính ở một bên giật giật khóe miệng, khuyên nhủ: "Trần Tâm, cách làm này của ngươi không chỉ tổn hại thiên hòa mà còn tổn hại nhân hòa! Dân chúng trong thành vẫn là con dân của Yến Quốc ta."
Trần Tâm thì phất tay, nói tiếp: "Dương huynh, có gì phải lo chứ? Một khi bọn chúng đã cầm vũ khí lên thì chính là kẻ địch, ta đây cùng lắm cũng chỉ tính là ngộ sát mà thôi. Còn cái mà huynh nói là tổn hại thiên hòa, nhân hòa gì đó, ta thấy cũng chẳng sao, chỉ cần không làm tổn thương Văn Hòa là được rồi..."
"Văn Hòa là gì?" Dương Thiên Chính ngơ ngác hỏi.
"Ồ, Dương huynh không biết đó thôi, tại hạ tên Trần Tâm, tự Văn Hòa!"




