“Mấy kẻ này hoặc là có bảo vật hư không độn hành? Hoặc là đã nắm giữ một loại độn thuật cao thâm nào đó!” Chu Thanh Chính tay nâng quan ấn, cảm nhận được những gợn sóng không gian chưa tan hết xung quanh, sắc mặt ngưng trọng.
Nghiêm Luật Minh thu lại thần niệm, nheo mắt, thấp giọng nói: “Thủ đoạn của kẻ này nhiều vô kể, tinh thông vô số pháp môn, căn cơ của hắn... sâu không lường được!” Dừng một lát, hắn nhìn sang Chu Thanh Chính, “Chu quân, xem ra lần này đã câu được một con cá lớn ngoài dự liệu! Nhân vật bực này lại cam tâm cấu kết với đám tà đồ Nghịch Loạn Minh, mưu đồ ắt hẳn không nhỏ!”




