Thuyền đi dần nhanh hơn, đường nét của đảo chính cũng ngày một rõ ràng.
Chỉ thấy trên đảo núi non xanh biếc trập trùng, lầu các ẩn hiện, một luồng khí thế hùng vĩ xông thẳng lên trời, hòa quyện cùng thủy vận và thế đảo.
Sau khi thuyền dừng hẳn, Trương Thuận giơ tay dẫn đường: “Yến tiệc được bày tại Kinh Vĩ Điện, hai vị đường chủ và mấy vị cao tăng đã tới, đang chờ trong điện, mời hai vị đi theo ta.”




