Trịnh Kình Thiên thu quyền đứng thẳng, không thèm nhìn con heo yêu đang thoi thóp, mà quay đầu nhìn mấy kẻ phản bội Liệt Vân Bang mặt mày trắng bệch, run rẩy như cầy sấy, từng chữ từng câu hỏi: “Vương đà chủ, Lý đà chủ, còn có mấy người các ngươi, nói cho ta biết, rốt cuộc các ngươi biết những gì?!”
Vương, Lý nhị đà chủ cùng mấy tên bang chúng ánh mắt né tránh, ấp a ấp úng, cuối cùng không thể thốt ra nửa lời.




