Thấy mấy tên tu sĩ ma đạo đùa bỡn mình, lại còn giành trước một bước muốn vào di tích, hắn giận sôi máu, cũng chẳng màng nhiều nữa, tóc đỏ dựng đứng, tung ra một quyền, quyền cương rực lửa tựa mưa lửa sao băng, tuy ra sau mà đến trước, chặn đường ba tên ma tu!
“Hê! Chính vì bọn ta đến đây vì việc khác, lại gặp được cơ duyên thế này, điều đó mới chứng tỏ có duyên với bọn ta, há là ngươi có thể ngăn cản?” Đạp Ảnh Chân Nhân cười quái dị một tiếng, thân hóa vạn ngàn ma ảnh, hư thực biến ảo, định cứ thế xông thẳng qua!
Song phương đều dốc toàn lực ra tay, dư ba thần thông va chạm còn mạnh hơn trước, mắt thấy lại sắp lan đến dãy núi phía dưới.
“Xem ra các ngươi chẳng hề để lời ta vào đâu cả!” Trần Thanh nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ bất mãn, bèn không còn áp chế đạo lôi quang đã sôi trào đến cực điểm trong lòng bàn tay, vung tay áo một cái, ném đạo lôi quang đó ra!




