Những vết nứt li ti trên bề mặt linh căn được linh tủy lấp đầy, ánh sáng vốn hơi ảm đạm trở nên rạng rỡ, tốc độ hấp thu linh khí đột ngột tăng lên vài phần.
Linh vụ còn sót lại trong Tụ Linh Đại Trận như thủy triều cuồn cuộn tràn vào cơ thể hắn, kinh mạch không còn chút cảm giác trướng đau nào, trái lại như dòng sông được mở rộng, mặc cho linh khí cuồn cuộn chảy.
“Đây chính là cảm giác linh căn được đề thăng…”
Trần Thắng chậm rãi mở mắt, trong con ngươi loé lên linh quang mười hai màu sắc, rồi lại trở về tĩnh lặng.




