Lạc dần hồi phục tri giác trong cơn choáng váng hoa mắt, nhưng trong đầu vẫn mơ mơ màng màng không biết mình đang ở đâu. Hồi lâu sau, nàng mới miễn cưỡng gom lại ý thức, ngay sau đó liền phát hiện mình đang nằm trên một khoảng đất trống tựa như quảng trường nhỏ.
Ánh sáng trời rực rỡ, không khí trong lành, trong tầm mắt có thể thấy vô số… những ngôi nhà hình thù kỳ dị. Xa xa có tiếng gió và tiếng động từ một công trường nào đó không rõ, gần đó thì toàn là tiếng líu lo.




