Ngày tháng trôi qua, bãi rác Huyền Vi Thiên rộng lớn vẫn như thường lệ, trọc khí ngút trời, người tìm bảo vật khắp nơi bôn ba.
Chỉ là xưởng thu mua phế liệu dưới chân ngọn hoang sơn xa xa kia dần trở nên náo nhiệt.
Mạc Phúc Dương đã trở về, đứng ngoài xưởng thu mua phế liệu tiếp đón những người tìm bảo vật tới, sơ lược tính toán số lượng.
Đa số bọn họ chỉ mang đến vài cân, hơn nữa trong mắt nửa tin nửa ngờ, dường như chỉ muốn thử dò xét đôi chút.