Trên người Chu Tiên Bình mang theo mùi máu tanh không tan, trong tay Câu Liêm Thương không biết đã gãy bao nhiêu cây, khi gặp Dạ Trọng Đạo, chỉ khẽ gật đầu, không còn vẻ đàm tiếu như trước.
Chu Tiên Bình nói: "Xem ra, ngươi vẫn còn sống khỏe lắm."
"Đừng chết trước ta."
Dạ Trọng Đạo thần sắc bình tĩnh, nói: