“Nàng ấy tên Nam Tôn, là hảo hữu đã cùng ta chiến đấu chống lại tổ chức Đại Thiên, tiêu diệt toàn bộ Hắc Họa.” Lăng Ngọc Linh nói, ánh mắt mang theo sự tưởng niệm.
Trong trí nhớ của nàng, đó là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, siêu phàm thoát tục, khinh thường cổ kim, diễm quan chư thế, trên người luôn mang theo sự tự tin và cường đại, giống như không có bất kỳ trở ngại và khó khăn nào có thể ngăn được nàng.
Nàng được rất nhiều tùy tùng và người khác ủng hộ, được đồng minh tôn sùng.
“Nam Tôn?”