Nguyên nhân là vì nàng phát giác Sư Xuân cứ ru rú một chỗ không động đậy, chẳng lẽ chết rồi hay sao?
Thế là có kẻ nhân đêm tối mò đến khu vực đó, song tình hình thực tế lại có chút phiền phức. Nơi hoang sơn dã lĩnh, khó xác định vị trí cụ thể của mục tiêu, lại không tiện thi pháp tra xét, bởi bề trên không cho phép bứt dây động rừng.
Cuối cùng, một khe nứt hư không bỗng nhiên xuất hiện, thân ảnh Hồng Y Nữ lóe lên rồi hiện ra. Sau khi quan sát khung cảnh xung quanh, nàng nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh núi.
Dưới bầu trời đầy sao, nàng nhắm mắt ngưng thần một lát, chẳng mấy chốc đã tìm ra vị trí cụ thể của mục tiêu. Chỉ là khi mở mắt ra lần nữa, trong mắt nàng hiện lên vẻ ngỡ ngàng, dường như sợ mình đã nhầm lẫn, bèn nhắm mắt trầm tư thêm một hồi lâu. Khi mở mắt ra lần nữa, miệng nàng lẩm bẩm: “Đang đọc sách?”