Thu dọn xong xuôi xuống lầu, đi ngang qua bàn của Đông Lương Ngọc, hắn lại để lại một túi tiền, tin rằng Đông Lương Ngọc phát hiện hắn không còn ở đó, tự nhiên sẽ hiểu là có ý gì.
Hắn đến để mượn sách, không phải để trộm sách, sau này có cơ hội tự nhiên sẽ trả lại.
Lén xuống đại sảnh, che giấu dung mạo sơ qua rồi mở cửa chuồn ra ngoài.
Vừa ngó đông ngó tây đánh giá xung quanh, liền có một nữ tử mặc y phục màu tím nhạt mỉm cười đi về phía hắn, tuy không thể nói là xinh đẹp, nhưng cũng đoan trang tao nhã, cử chỉ ung dung, phóng khoáng.