Sau một canh giờ.
Trong gác lầu.
Phượng Hoặc Quân ngồi trước gương đồng, nhẹ nhàng chải mái tóc, trên mặt ráng hồng chưa tan, nàng trách yêu nhìn Diệp Lăng Thiên đang đấm lưng cho mình ở bên cạnh, tên gia hỏa này đã ức hiếp nàng!
Diệp Lăng Thiên cười lấy ra từng chiếc nhẫn trữ vật, đưa cho Phượng Hoặc Quân: “Trong này có một ngàn năm trăm vạn viên linh tinh, nàng giữ lại một phần để tu luyện, phần còn lại dùng để phát triển Đại Chu, nếu sau này thiếu tài nguyên, ta sẽ đi kiếm thêm.”