Hai mắt Bàng Diệu Dương lập tức híp lại, thần sắc mang theo một tia giãy giụa, tương lai hắn thế nhưng muốn bước vào Huyền Bảng, đột phá đến Bất Hủ cảnh, như vậy hủy hoại đạo đồ của mình, Bàng Diệu Dương không cam lòng.
Nhưng nhìn bộ dạng Lâm Thành ở đằng xa hoàn toàn không có ý định thả hắn rời đi, thần sắc trong mắt Bàng Diệu Dương lập tức trở nên quyết tuyệt.
“Nếu ngươi không muốn sống yên, vậy ta thành toàn cho ngươi!” Bàng Diệu Dương nhếch miệng cười, trong nụ cười mang theo sự điên cuồng đặc trưng của Nguyên Ma.
Khoảnh khắc tiếp theo, song đồng của Bàng Diệu Dương đột nhiên dung hợp làm một, Trường Hà Thời Không từng xuất hiện dưới chân hắn trước đó lại lần nữa xuất hiện.