Giờ phút này trong mắt Thiên Chương Chân Quân, Trương Vũ trước mặt đã không còn là gã học sinh thổ mộc không tiền không thế không thực lực ngày xưa, mà là một đại phú hào giàu có hơn hắn, quyền thế hơn hắn, thực lực cũng hơn hẳn hắn.
Trương Vũ tùy ý nói: “Cứ theo lệ thường mà giam giữ là được, các ngươi cứ lo việc của mình đi, không cần để ý đến ta.”
Nói đoạn, Trương Vũ đã vận dụng Thái Hư Vân Tàng, phóng ra Băng Thiên Chiến Thần Giáp một lần nữa.
Chỉ thấy hắc quang chợt lóe, một bộ khải giáp hiện ra trước mặt Trương Vũ, bao bọc lấy thân thể hắn, biến hắn thành một tiểu cự nhân.




