“Lão gia, người vẫn chưa nói cho thiếp biết, có phải đã thăng Tổng đốc rồi không?” Trương phu nhân lại ân cần hỏi.
“Nhờ Thánh thượng tin tưởng, ta đã được thăng làm Tổng đốc.” Trương Kinh nói một cách vân đạm phong khinh, giọng điệu bình thản như thể đang nói mình vừa đi mua rau về.
“Thật sao, vậy thì đúng là tạ thiên tạ địa, A Di Đà Phật.” Trương phu nhân nghe vậy, không khỏi mừng rỡ hớn hở, mấy nếp nhăn nơi khóe mắt cũng nhạt đi vài phần, hai tay chắp lại liên tục vái mấy cái.
“Nàng vừa bái thiên địa, lại vừa niệm A Di Đà Phật, Phật đạo hai nhà chẳng phải sẽ đánh nhau trên trời sao?”




