Trời còn chưa rạng sáng, mặt trời vẫn chưa ló dạng nơi chân trời, sắc trời còn mờ tối, nhiều vì sao vẫn đang lấp lánh. Chu Bình An đã dậy từ sớm, không, phải nói là đã rời ghế. Đêm qua hắn thức trắng để viết xong mấy bản công văn, lúc xong việc đã là giờ Dần, chỉ có thể gục trên bàn chợp mắt chưa đầy một canh giờ.
Vì thiếu ngủ trầm trọng, Chu Bình An sau khi đứng dậy, tinh thần có chút uể oải, để tỉnh táo hơn, hắn ra ngoài xách một thùng nước giếng, lúc rửa mặt tiện thể vào tịnh thất tắm sơ qua bằng nước lạnh.
Nước giếng lạnh buốt, một gáo dội từ trên xuống, lập tức tinh thần sảng khoái, đầu óc tỉnh táo.
"Sảng khoái!"