“Hả? Trạng nguyên lang say rồi?!”
“Thật hay giả?! Thế mà đã say rồi sao?!”
Thấy Chu Bình An gục đầu xuống gầm bàn, mọi người không khỏi sững sờ, trợn mắt há mồm, sau khi kinh ngạc qua đi, có người lên tiếng nghi ngờ.
La Văn Long ngồi gần Chu Bình An nhất, vừa rồi lúc Chu Bình An say đến ngã xuống suýt chút nữa đã va vào người y. Nghe thấy lời nghi vấn của mọi người, La Văn Long bèn ngồi xổm xuống xem xét cẩn thận, còn cố ý vỗ mạnh vào mặt Chu Bình An mấy cái, cuối cùng phá lên cười khẩy, “Còn say ư? Đã say thành một bãi bùn nhão rồi, say đến mức không thể say hơn được nữa.”