"Lâm Ân, cậu còn nhớ trước khi hôn mê, mình đã làm chuyện gì trong thành nguyền rủa không?"
Lâm Ân từ từ bình tĩnh trở lại, trong đôi mắt đang phản chiếu biểu cảm nghiêm túc của Bạch Dạ. Hàng chân mày trên trán hắn từ từ cau lại, có chút suy tư nói: "Đúng là trong khoảng thời gian này đã xảy ra một chuyện gì đó rồi? Nhưng nói thật, tôi không còn nhớ được nữa."
"Bạch Dạ tiền bối, ông có biết đó là chuyện gì hay không?" Hắn quay đầu, nghiêm túc nhìn về phía Bạch Dạ bên cạnh, hỏi.




