Chí Thiên Nguyên Soái đã không còn để ý đến ánh mắt của sinh linh Thiên Linh Đại Thế Giới, trong mắt y chỉ còn lại Cố An. Giờ khắc này, không chỉ pháp lực của y ngưng đọng, mà ngay cả thần niệm, giác quan cũng đều bị hạn chế.
Cố An trong mắt y càng lúc càng trở nên khổng lồ, y thậm chí có cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn xóa sổ.
“Lòng ngươi dường như cũng đang giằng xé, dẫu biết việc này sai trái, ngươi vẫn không thể cưỡng lại đại thế, điều này khiến ngươi thống khổ, phải không?”
Cố An nhìn xuống Chí Thiên Nguyên Soái, lạnh nhạt nói.