Giữa không trung lơ lửng một tòa lương đình, phía sau lương đình là mây trắng xóa, bên dưới là Huyền Hoàng Hải vô biên vô tận.
Trước đình có một người đang đứng, là một mỹ thiếu niên phong độ phi phàm, dung mạo tú lệ, có phần âm nhu, trông khá tiêu sái phong lưu, chính là đồng hương của Trần Thực, Dương Bật.




